𝑪𝒉𝒖̉ 𝒏𝒈𝒉𝒊̃𝒂 𝒍𝒚́ 𝒕𝒖̛𝒐̛̉𝒏𝒈
Link FB Post: https://www.facebook.com/share/p/16WjiUzeXh/

Chủ nghĩa lý tưởng là một ảo ảnh. Một tấm màn được dệt nên từ những lời hứa không ai giữ, những niềm tin không ai kiểm chứng. Nó che phủ sự trần trụi của thế giới, làm dịu đi nỗi sợ hãi trước cơn đói, cái lạnh, cái chết. Nhưng rồi, khi mặt trời lên cao và hơi nóng hun đốt mặt đất nứt nẻ, khi cơn đói trườn qua dạ dày như một con thú hoang, khi những bàn tay chai sạn bấu vào thực tại để sinh tồn, thì lý tưởng ấy bạc màu. Nó rơi rụng từng chút một, như sỏi mòn dưới gót giày, như tro tàn bay theo cơn gió không ai gọi tên.
Nietzsche nói đúng. “Đứng trước mưu cầu, tất cả chủ nghĩa lý tưởng đều là giả tạo”. Một người có thể ngợi ca đạo đức khi chưa bao giờ biết đói. Một kẻ có thể nói về công lý khi chưa bao giờ phải giành giật từng miếng ăn. Nhưng đến lúc con người đối diện với vực thẳm, với cái nhìn trống rỗng của kẻ sắp chết, với những ngày dài lê thê không hứa hẹn điều gì, họ sẽ thấy những gì từng tin tưởng không còn trọng lượng. Đạo đức chỉ là một cấu trúc mỏng manh, một cái lưới căng trên vực sâu mà ai cũng hy vọng sẽ không rơi xuống.
Anh đã bước qua ranh giới. Đôi chân anh chạm xuống mặt đất, lần đầu tiên, như một con thú hoang lặng lẽ đánh hơi mùi cỏ cháy. Gió thổi qua, mang theo mùi của bụi đường, của mồ hôi, của một thế giới không cần những lời dối trá đẹp đẽ.
Bước ra khỏi chủ nghĩa lý tưởng không phải là rơi vào vực thẳm. Đó là lần đầu tiên chạm vào đất, lần đầu tiên cảm nhận được sức nặng của bản thân.
Anh đã thôi làm một vị thần trong khu rừng đạo đức sâu thẳm của mình. Giờ đây, anh làm người.
Và anh đã buông tha chính mình.
Bạn thì sao?
Cái ngày mà chủ nghĩa lí tưởng rời bỏ như bóng tối rút khỏi một căn phòng, chậm rãi, không một lời báo trước. Có thể bạn đã thấy. Có thể bạn đã biết từ lâu nhưng chưa dám đặt tên. Có thể bạn đã học cách bước đi không còn nhìn lên trời mà nhìn xuống mặt đất, nơi dấu chân in lại.

Chủ nghĩa lý tưởng của bạn không chết trong một đêm. Nó rơi rụng từng chút một, cho đến một ngày bạn nhận ra mình đã đứng bên kia ranh giới, từ lúc nào không hay.

Bài viết thuộc bản quyền của Anh Duy Đọc Xong Chưa? Mọi hình thức sao chép, trích dẫn lại mà không ghi nguồn đều là vi phạm tác quyền