“Nếu tôi để thế giới dạy con tôi về hôn nhân, về gia đình, về đạo đức… thì tôi đã thất bại”

Đánh giá bài viết
FB post:
https://www.facebook.com/share/p/1G3FtmKP1s/
Denzel Washington – tượng đài điện ảnh Hollywood không phải kiểu người thích làm ồn.
Ông không thích mạng xã hội. Không thích những bữa tiệc náo nhiệt.
Ông từng nói, bằng giọng khàn khàn như một người đã đi qua nhiều mùa đông:
“Tôi sống đời thực. Đời sống của tôi, tôi muốn giữ nó cho tôi.”
“Tôi không quan tâm người ta nghĩ gì về tôi.
Tôi quan tâm tôi nghĩ gì về tôi khi tôi ở một mình.”
Denzel chọn gia đình như người ta chọn một vòm cây xanh mát giữa ngày nắng gắt.
Không phô trương.
Không hào nhoáng.
Chỉ là về nhà.
Là nghe tiếng vợ hỏi: “Anh có mệt không?”
Là nhìn ánh mắt con lấp lánh dưới đèn bếp.
Nhiều người đàn ông sẽ thấy ông “nhàm chán”.
Nhưng chính cái “nhàm chán” ấy lại là một thứ xa xỉ mà nhiều người đánh mất.
Nhiều người đàn ông đang sống trong vòng xoáy phải kiếm tiền, phải thể hiện, phải thành công… nhưng quên mất rằng gia đình cần nhất là một người đàn ông hiện diện.
Không phải hiện diện bằng những món quà đắt tiền.
Mà bằng sự có mặt.
Bằng những bữa cơm không vội.
Bằng sự lắng nghe mà không cần cầm điện thoại.
Bằng một sự yên tĩnh làm chỗ dựa cho cả nhà.
Denzel Washington chọn làm điều đó.
Không phải vì ông không đủ giàu.
Không phải vì ông hết đam mê.
Mà vì:
“Nếu tôi để thế giới dạy con tôi về hôn nhân, về gia đình, về đạo đức… thì tôi đã thất bại.
Đó phải là trách nhiệm của tôi – người cha, người chồng, người đàn ông.”
Sự có mặt đầy đủ, trong yên tĩnh, trong giản dị – đôi khi là món quà quý nhất mà một người đàn ông có thể trao cho gia đình.
Và biết đâu, những người đàn ông như Denzel – những người chọn những nốt lặng, chọn về nhà, chọn khoanh tròn quanh bữa cơm gia đình – lại là những người hùng cuối cùng của thế giới này.
Ảnh: Google
Bài viết của Page “Anh Duy Đọc Xong Chưa?”

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *