SÁCH. ANH. CON ĐƯỜNG

Đánh giá bài viết
SÁCH. ANH. CON ĐƯỜNG
Link FB Post: https://www.facebook.com/share/p/1AcBoi3ged/
Anh có một công việc. Một công việc ổn định. Người ta gọi nó như thế. Một con đường bằng phẳng. Không quanh co. Không đắn đo. Người ta bảo đó là con đường đúng. Đi trên đó sẽ đến nơi cần đến. Và anh đã đi.
Nhưng rồi từng ngày trôi qua. Anh thấy có gì đó sai. Một thứ gì đó nhỏ bé nhưng dai dẳng. Một hạt cát trong chiếc giày. Một nhịp đập lạc phách. Một câu hỏi treo lơ lửng những buổi chiều chạng vạng. Đây có phải là cuộc đời của mình không?
Hồi nhỏ, anh say đọc những gì họ viết. Đọc từ Sigmund Freud đến Sidney Sheldon, từ Maxim Gorky đến O. Henry, từ Mario Puzo đến Thạch Lam, từ Mạc Ngôn đến Haruki Murakami. Đọc như thể muốn ôm trọn cả thế giới vào lòng. Như thể nếu không đọc, một điều gì đó trong anh sẽ mất đi. Anh viết. Những bài thơ vụng về. Những đoạn văn không đầu không cuối. Chúng nằm trong hộc bàn. Mốc meo. Đợi một ai đó lật mở. Nhưng chẳng ai cả.
Rồi anh trưởng thành. Người ta nói phải thực tế. Phải lớn lên. Phải sống một cuộc đời đàng hoàng. Những con chữ bị gấp lại. Chúng không la hét. Chỉ im lặng nằm đó, chờ đợi.
Anh lao vào công việc. Đạt được vài thứ mà người ta bảo là cần đạt được. Nhưng những buổi tối, khi thành phố đã ngủ, khi tiếng xe cộ đã tắt dần, anh lại ngồi đó, nhìn vào khoảng không. Một câu hỏi cũ kỹ len lỏi trong đầu. Mình đang làm gì?
Rồi một ngày, cuộc đời bắt anh phải dừng lại. Một khoảng lặng, một khoảng dừng. Không cảnh báo. Như một con đường vắng đột ngột rẽ vào sương mù. Một thứ mà nếu không gọi là biến cố thì cũng gọi là bước ngoặt.
Anh bắt đầu đi tìm lại mình. Ban đầu chỉ là vài dòng trên mạng. Sau đó là những clip chia sẻ. Anh nói về sách, về những câu chuyện con người anh yêu thích. Về những thứ khiến anh nghĩ thực sự đáng sống. Và rồi anh nhận ra một điều – Một điều đơn giản đến mức suốt bao năm nay anh không nhìn thấy: Đây mới là con đường của anh.
Anh không giàu hơn. Cũng chẳng nổi tiếng hơn. Nhưng mỗi sáng thức dậy, anh không còn thấy mình lạc lối nữa. Anh biết mình là ai. Anh biết mình đang làm gì. Và điều đó thôi, cũng đã đủ để anh tiếp tục.
Còn bạn thì sao?
Nếu có một ngày, bạn thấy trong lòng mình một điều gì đó đang cựa quậy, một giấc mơ cũ, một tiếng gọi mơ hồ – đừng phớt lờ nó. Hãy thử bước theo.
Không ai đảm bảo rằng con đường đó sẽ dễ đi. Có thể nó sẽ gập ghềnh. Có thể nó sẽ lạc vào những nơi hoang vu. Nhưng không có gì đáng sợ hơn việc đi đến cuối con đường, chỉ để nhận ra rằng nó chưa bao giờ là con đường của bạn.
Nếu bạn có cơ hội sống với điều mình say mê, hãy giữ lấy nó. Có thể thế gian sẽ nghi ngờ. Nhưng một cuộc đời đúng với mình vẫn luôn đáng giá hơn một cuộc đời chỉ để làm hài lòng người khác.
Bạn không cần phải giàu hơn. Không cần phải nổi tiếng hơn. Bạn chỉ cần mỗi sáng thức dậy và biết rằng mình đang sống một cuộc đời có ý nghĩa.
Và thế là đủ.
“SỐNG CUỘC ĐỜI KHÔNG HOÀN HẢO CỦA RIÊNG MÌNH VẪN HƠN BẮT CHƯỚC HOÀN HẢO CUỘC ĐỜI CỦA NGƯỜI KHÁC”
– Chí Tôn Ca/Thánh Thư Hindu, Chương 3, Tiết 35.
©️𝙰𝙽𝙷𝙳𝚄𝚈𝙳𝙾𝙲𝚇𝙾𝙽𝙶𝙲𝙷𝚄𝙰
Bài viết thuộc bản quyền của Anh Duy Đọc Xong Chưa? Mọi hình thức sao chép, trích dẫn lại mà không ghi nguồn đều là vi phạm tác quyền

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *