Ủ Rượu 

Đánh giá bài viết



Trong cuộc sống, ai cũng có những nỗi đau chẳng thể xóa đi trong một sớm một chiều. Nó giống như những mẻ rượu vang – thứ càng vội vàng thì càng thô gắt, càng chát đắng. Muốn thành rượu ngon, phải biết ủ lâu trong thùng sồi, để thời gian làm tròn lại những góc cạnh của vị nho nguyên sơ.

1. Đứng lại

Điều đầu tiên ta cần làm với vết thương là đứng lại.
Không trốn chạy. Không vội xoa dịu.
Người làm rượu cũng vậy – họ không hấp tấp chiết ra những giọt vang đầu tiên. Họ để nó ngấm vào từng thớ gỗ sồi, để vị gắt được mài bớt, để mùi chua lên men dần dần lắng lại. Chậm. Nhưng chắc.

2. Ủ lâu

Không có rượu vang nào được tạo nên chỉ sau một đêm.
Mỗi mẻ rượu cần ủ chậm hàng tháng, thậm chí hàng năm, để từng tầng hương, tầng vị được sinh ra từ chính sự kiên nhẫn.
Nỗi đau cũng vậy. Nó cần thời gian để lên men trong thầm lặng. Càng ủ lâu, ta càng thấy mình nặng nề, giống như rượu bắt đầu tạo cặn, đặc lại. Nhưng chính giai đoạn ấy là điều kiện để cảm xúc chạm tới chiều sâu thật sự.

3. Nặng hơn

Sẽ có lúc, nỗi đau dường như dày đặc đến mức khó thở.
Đó là lúc rượu bắt đầu oxy hóa mềm, vị chát nặng hơn, nồng nàn hơn. Nhiều người hoảng sợ, vội gạn lọc, chiết non, giống như cách ta cố gắng quên đi khi chưa sẵn sàng. Nhưng thật ra, đây chính là giai đoạn bản lề – khi từng giọt buồn đang kết tinh, đậm đặc lại để chuẩn bị cho một phiên bản tinh tế hơn.

4. Nhưng sâu sắc hơn

Nếu đủ nhẫn nại, đủ bao dung với chính mình, nỗi đau ấy sẽ hóa thành một dư vị rất khác.
Giống như chai vang ngon, sau những tháng ngày ủ trong thùng gỗ, được decant (chuyển bình) để thở, vị rượu trở nên mềm mại, tròn đầy, sâu sắc. Không còn gắt gỏng, không còn chát đắng. Chỉ còn lại những tầng hương phức hợp, quyện trong từng ngụm nhỏ.

Nỗi đau không còn là gánh nặng.
Nó trở thành một chất liệu làm nên sự từng trải.
Để ta biết trân trọng hạnh phúc.
Để ta biết yêu thương một cách điềm đạm và tử tế hơn.



Rượu ngon là thứ càng ủ lâu càng thấm vị.
Cảm xúc thật cũng vậy.

Chỉ khi dám đứng lại, chấp nhận ủ lâu, dám đi qua cái nặng nề ban đầu, ta mới có thể chạm tới tầng sâu nhất của sự trưởng thành.

©️𝗔𝗡𝗛𝗗𝗨𝗬𝗗𝗢𝗖𝗫𝗢𝗡𝗚𝗖𝗛𝗨𝗔
https://anhduydocxongchua.com

Bài viết thuộc bản quyền của Page “Anh Duy Đọc Xong Chưa?”. Mọi hình thức sao chép, trích dẫn lại mà không ghi nguồn đều là vi phạm tác quyền.

#docsach #reviewsach #reviewsachhay #khoinghiep #Songvoidamme #truyencamhung #streetstyle #hanoi #AnhDuyDocXongChua

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *